05. tháng 1 2025
Đầu tiên, trong tệp App.xaml.cs, bạn có thể định nghĩa một biến tĩnh (static) và gán cho nó một giá trị khởi tạo. Dưới đây là ví dụ về cách thực hiện:
1sealed partial class App : Application
2{
3 // Định nghĩa biến static counter
4 public static int counter { get; set; }
5
6 public App()
7 {
8 this.InitializeComponent();
9 this.Suspending += OnSuspending;
10
11 // Gán giá trị khởi tạo cho biến counter
12 App.counter = 10;
13 }
14}
Tiếp theo, trong tệp MainPage.xaml.cs, bạn có thể truy cập vào biến counter
đã được định nghĩa trước đó trong lớp App.xaml.cs. Ví dụ như sau:
1public MainPage()
2{
3 this.InitializeComponent();
4
5 // Đọc giá trị của biến counter từ lớp App
6 Debug.WriteLine(App.counter);
7}
Biến static trong lập trình C# là một biến thuộc về chính lớp chứa nó thay vì các đối tượng riêng 33win9 com lẻ của lớp đó. Điều này có nghĩa là tất cả các đối tượng của lớp đều chia sẻ cùng một bản sao của biến static. Trong trường hợp này, biến counter
sẽ có thể được truy cập và sử dụng bởi bất kỳ phần nào của ứng dụng mà không cần phải khởi tạo lại.
App
được khởi tạo và biến counter
được gán giá trị ban đầu là 10.MainPage
được tải, nó sẽ đọc giá trị của biến counter
từ lớp App
và in ra màn hình console thông qua phương thức Debug.WriteLine
.Nếu bạn muốn tăng tính linh hoạt hơn nữa, bạn có thể thêm các phương thức getter và setter để kiểm soát việc truy cập và thay đổi giá trị của biến counter
. Ví dụ:
1public static int Counter
2{
3 get { return counter; }
4 set
5 {
6 if (value >= 0)
7 {
8 counter = value;
9 }
10 else
11 {
12 throw new ArgumentException("Giá trị phải lớn hơn hoặc bằng 0.");
13 }
14 }
15}
Như vậy, bạn vừa có thể đảm bảo rằng giá trị của biến luôn đúng với điều kiện mong muốn, đồng thời giữ cho mã nguồn sạch sẽ và dễ bảo trì.
Hy vọng bài viết này giúp bạn hiểu rõ hơn về cách chia sẻ dữ liệu giữa các thành phần khác nhau trong ứng dụng UWP!